Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010

HUỲNH & Thơ coment nhiều tác giả

Đăng ngày: 19:08 22-02-2010
Thư mục: Quỳnh Hương

Nồng nàn đêm gọi hoa quỳnh nở 
Ấp e khoe trắng tỏa hương chờ 
Tình nhân là bóng vầng trăng đó 
Hay khách thi sầu đem gói thơ.
 


Thoáng chốc không gian chừng lắng lại 
Mùi hương ngào ngạt chiếm không gian 
Một phút huy hoàng khi quỳnh nở 
Mang lại cho đời tiếng thơ ca! 


Nồng nàn đêm gọi hoa quỳnh nở 
Ấp e khoe trắng tỏa hương chờ 
Tình nhân là bóng vầng trăng đó 
Hay khách thi sầu đem gói thơ.


Quỳnh Hoa Tương Tư 

  
Quỳnh nở dưới ánh trăng 
Thơm hương và sắc trắng 
Thi nhân đâu xa vắng 
Để hoa quỳnh lệ rơi.
 
  
Cánh nhẹ như lời mời 
Hương đưa xa diệu vợi 
Cố nhân ơi có đợi 
Đêm Quỳnh hoa tương tư
 


Quỳnh không khoe sắc thắm 
Mà mang đến hương thơm 
Với đôi chút e lệ 
Tựa thiếu nữ thẹn thùng 

Một chút hương lan toả 
Mang hơi thở mùa hè 
Hay chút gì ấm áp 
Của sắc thái mùa đông 

Sống trong đời cần có 
Một lần thôi trong đời 
Ngồi ben chậu quỳnh ấy 
Chờ giây phút nở hoa 

Cùng uống trà đàm đạo 
Hay thả vài vần thơ 
Tôi chỉ mong có vậy 
Một uớc muốn nhỏ nhoi! 


Màu hoa trắng
 
Ai xui em yêu mãi màu hoa trắng 
Màu chia ly, tang tóc, vấn vương, 
Màu lệ rơi đồng cảm niềm hoài thương 
Ai xui em yêu mãi màu hoa trắng. 

Phải chăng vì em yêu hoa trắng 
Mà tình duyên mình đứt đoạn gãy đôi? 
Anh và em nay mãi xa rời 
Ta chia phôi từ biệt nhau đi nhé. 

Anh và em bị ngăn bởi hoa trắng, 
Hoa muốt lòng đau khổ màu tóc tang 
Hãy nhìn đi sự thực phũ phàng 
Hai thế giới chia ngăn màu hoa trắng.


rắng tinh khiết không đượm màu tang tóc 
Phút biệt ly do duyên số của Trời 
Thầm trách than chi màu hoa trắng 
Ôi hoa Quỳnh! Bà Chúa của muôn hoa! 

Ngày xưa ấy cũng chính ngày xưa ấy 
Người nói yêu màu trắng hoa Quỳnh 
Yêu luôn cả hương Quỳnh nồng ngây ngất 
Giờ chia ly người lại trách chi hoa? 


Màu trắng hoa quỳnh! 

Hoa quỳnh màu trắng đơn sơ 
Em yêu nên gói vào thơ ngày ngày 
Đêm nay gió với trăng say 
Rượu trà bày sẳn hi hoay đợi chờ 
Chờ cho hương ngát trời mơ 
Tình lên giấy viết dòng thơ trở mình.. 


Nồng nàn đêm gọi hoa quỳnh nở 
Ấp e khoe trắng tỏa hương chờ 
Tình nhân là bóng vầng trăng đó 
Hay khách thi sầu đem gói thơ.


Màu Trắng Hoa Quỳnh 

Màu trắng hoa Quỳnh muôn nét xinh 
Trong đêm tươi nở rất chân tình 
Hoa trông đài các gieo muôn ý 
Đài nhụy dài cong nét khiết trinh 

Mặc khách thi nhân ghé thưởng hoa 
Khi trăng vừa mọc chiếu sân nhà 
Từ từ cánh mở hoa khe khẽ 
Cho đến nửa đêm khách uống trà 

Hoa thẹn thùng sao, hoa của đêm 
Mỗi người một ý viết cho em 
Bài thơ tình tứ đêm hương sắc 
Màu trắng trinh nguyên giữa bóng đêm 

Màu Trắng Hoa Quỳnh em ở đâu 
Hoa em gieo ý, tứ thơ mầu 
Một đêm hoa nở rồi biền biệt 
Màu Trắng Hoa Quỳnh đôi mắt nâu 

Nguyên Đỗ 


Một lần gặp gỡ lại biệt xa 
Tháng năm cô độc dõi quan hà 
Hoa quỳnh nức nở đêm nay lạnh 
Hương thơm ngào ngạt gửi gió qua. 


Quỳnh đẹp chỉ để thơ say 
Thi nhân bậu bạn u hoài sớt chia 
Gọt thơ dưới bóng đèn khuya 
Trăm năm ta hẹn người về đêm nay! 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét