Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2010

Trung Quốc Sẽ Tấn Công VN! Chúng Ta Làm Gì?

Biến Cố  Quốc Tế Liên Quan Đến Vận Mạng Việt Nam

tiềm thủy đỉnh Bắc Hàn bắn hạ tàu chiến Nam Hàn

Tình hình tranh chấp quốc tế đang rất bấp bênh và có  nguy cơ bùng bổ chiến sự lớn. Các điểm nóng thời sự như (1) Chiến tranh bán đảo Đại Hàn qua việc tiềm thủy đỉnh Bắc Hàn bắn hạ tàu chiến Nam Hàn. (2) Do Thái tuyên bố sẽ đơn phương hủy diệt các trung tâm nguyên tử Iran nếu tình hình ngày càng nguy hiểm cho Do Thái. (3) Xung đột Do Thái – Palestine đang ngày càng nóng lên qua việc Biên Phòng Do Thái chận bắt tàu tiếp tế cho Gaza…

Trong lúc  đó, các biến cố chính trị giữa Việt Nam và  Trung Quốc những lúc gần đây cho chúng ta thấy rõ  tình hình cũng đang ngày càng căng thẳng. Diễn tiến các tranh chấp và mâu thuẫn giữa hai nước trong vài tuần lễ gần đây cùng một chuỗi sự kiện cho ta biết rằng một cuộc đối đầu trong thời gian gần giữa Việt Nam – Trung Quốc sẽ khó tránh khỏi, theo sau các biến cố quốc tế.

Sau ngày 15 tháng 5 năm 2010, tức là ngày Trung Quốc cấm đánh bắt cá trong khu vực Biển Đông, báo chí và truyền thông Trung Quốc nhao nhao lên án Việt Nam xâm phạm chủ quyền Trung Quốc và kêu gọi một cuộc trừng phạt đích đáng. Ai chủ trương? Chắc chắn không phải dân thường Trung Quốc rồi!

Về phía Việt Nam, các ngư dân vẫn tiếp tục ra khơi và đi thành đoàn để bảo vệ lẫn nhau theo sự khuyến khích của chính quyền địa phương…Mới vài ngày gần đây, lực lượng biên phòng Việt Nam bắt giữ một tàu đánh cá Trung Quốc vào sâu trong hải phận Việt Nam. Dù Việt Nam đã vội vã thả 30 thuỷ thủ Trung Quốc nhưng đây là dấu hiệu cho thấy Việt Nam bắt đầu có phản ứng. Cùng lúc ấy một trung tướng Hải Quân CS Việt Nam tuyên bố sẽ bảo vệ ngư dân Việt Nam hành nghề trong lãnh hải.

Sự việc không dừng lại ở đó. Cách đây vài ngày, rất nhiều trang Webs chính thức của đảng và chính quyền CSVN, trong đó có trang báo điện tử “Nhân Dân”, cơ quan ngôn luận của đảng CSVN bị Trung Quốc phong tỏa bằng cách thả virus phá hoại, theo sự điều tra và báo cáo của mạng toàn cầu Google.

Một loạt các diễn biến đó có  nghĩa gì?

Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Nguyễn Chí Vịnh

Tại sao CS Việt Nam không tiếp tục cúi đầu nhường nhịn dù đa số uỷ viên trong Bộ Chính Trị CSVN qua Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Nguyễn Chí Vịnh v..v…chủ trương thần phục để ổn định? Đây là một chuỗi diễn tiến mà tập đoàn phản quốc khó thể kềm chế mãi được:

1. Chính quyền  địa phương thường xuyên kêu gọi Trung Ương có biện pháp bảo vệ ngư dân của mình nhưng không được  đáp ứng.

2. Các quân binh chủng CSVN nhất là binh chủng Hải Quân rất bất bình trước những chỉ thị nhu nhược và đớn hèn khi được lệnh Hải Quân tránh chạm trán và không can thiệp giải cứu ngư dân dù Trung Quốc đang chận bắt và giết chóc dân lành trước mắt “lực lượng biên phòng”.

3. Một số  không nhỏ Uỷ Viên Trung Ương có cái nhìn không “nhất quán” với Bộ Chính Trị về  vấn đề Trung Quốc nên thường khi có cảnh “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”.

Tại sao Trung Quốc chọn thời điểm này  để tạo một chiến tranh giới hạn với Việt Nam?

Bài học  ở Georgia khi Nga Sô xua quân khống chế chính quyền Georgia và tạo các khu tự trị thân Nga dứt khoát sẽ là nguồn cảm hứng chiến lược của Bắc Kinh. Chẳng hạn quân đội Nga tấn công Georgia đúng ngày 08-08-2008 khi các nguyên thủ quốc gia đang tham dự Thế Vận Hội Bắc Kinh và cả thế giới đang hướng về Thế Vận Hội “vĩ đại” đó.

Khi phát  động chiến tranh khu vực giới hạn với Việt Nam, Bắc Kinh phải dựa vào một biến cố quốc tế để sự tiếp ứng và lên tiếng phản đối của thế giới bị giới hạn. Thật nhanh chóng trước khi quốc tế và Hoa Kỳ can thiệp, Bắc Kinh sẽ dứt điểm, tê liệt hóa toàn bộ truyền thông và đầu nảo chỉ huy quân sự của CSVN. Những vùng tự trị sẽ được thành lập. Một chính quyền bù nhìn hoàn toàn thân Trung Quốc sẽ trình diện. Từ đây vĩnh viễn sức đề kháng của dân tộc Việt Nam sẽ bị triệt tiêu…

Chiến tranh biên giới Việt-Trung năm 1979

CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ KHI CHIẾN TRANH VIỆT-TRUNG BÙNG NỔ

o0o

XUNG ĐỘT TRONG BANG GIAO VIỆT-TRUNG HIỆN NAY

Láng Giềng Hữu Nghị, Hợp Tác Toàn Diện, Ổn Định Lâu Dài, Hướng Đến Tương Lai

Trong bang giao giữa Việt Nam và Trung Quốc, mặc dù hai chính quyền luôn đề cao 16 Chữ Vàng: “Láng Giềng Hữu Nghị, Hợp Tác Toàn Diện, Ổn Định Lâu Dài, Hướng Đến Tương Lai” và 4 Tốt: “Bạn Bè Tốt, Láng Giềng Tốt, Đồng Chí Tốt, Đối Tác Tốt”. Nhưng đây quả thực là “đồng sàng dị mộng”. Trung Quốc đang ôm ấp một giấc mộng đẹp: Giấc mộng Đại Hán.

Trong giấc mộng này, các dân tộc Mãn, Mông, Hồi, Tạng sẽ đời đời lệ thuộc Trung Quốc và sẽ bị Hán hoá trong vòng vài thế hệ. Các dân tộc khác chung quanh Đại Hán, mà quan trọng và gần gũi nhất là Việt Nam, sẽ trở thành Phiên Thuộc. Việt Nam và các quốc gia khác ở Đông Nam Á-Châu và Nam Á-Châu sẽ là phên dậu, thành lũy bảo vệ Trung Nguyên.

Trong khi đó giấc mộng của CSVN là gì? CSVN mộng một sự ổn định lâu bền, duy trì quyền lực độc tôn của Đảng CS. Vơ vét làm giàu cho bản thân và gia đình. Kéo dài sự cai trị của chế độ càng lâu càng tốt. Sự nhu nhược và thụ động thờ ơ với thời cuộc của người dân trong nước cũng là niềm mong mõi của chính quyền CSVN… Mộng đẹp của Trung Quốc và của đảng cầm quyền Việt Nam cũng chính là cơn ác mộng hãi hùng của dân tộc Việt Nam!

Vì Trung Quốc và CSVN theo đuổi hai giấc mộng cho hai quyền lợi khác nhau nên không tránh khỏi xung đột. Trung Quốc muốn Việt Nam phải hoàn toàn lệ thuộc từ kinh tế, chính trị đến an ninh khu vực nên áp lực CSVN về mọi mặt. Trước những chuyến công du quan trọng, các lãnh đạo CSVN thường khi phải đi chầu tại Bắc Kinh, báo cáo mục đích chuyến đi và đường lối của đảng CSVN. Xác định mối tương quan trung thành và hữu nghị với đảng CS Trung Quốc.

Để lấy lòng Trung Quốc và để tạo “ổn định chính trị”, những ai lên tiếng phản đối Trung Quốc từ vấn đề lãnh thổ đến lãnh hải, từ Bauxite Cao Nguyên đến an ninh nội địa… đều bị đàn áp bắt bớ và  đem ra toà xét xử với những bản án tiền chế nặng nề như từ trước đến nay mọi người đều rõ. Nhưng càng ngày Trung Quốc càng tỏ ra lấn lướt và bộc lộ dã tâm khống chế toàn diện. Tham vọng quá đáng và thái độ khinh miệt của Trung Quốc đối với Việt Nam làm CSVN ngày càng lộ vẽ bất mãn.

Bạn Bè Tốt, Láng Giềng Tốt, Đồng Chí Tốt, Đối Tác Tốt

Mặc dù  phải chìu lòng Trung Quốc về mọi phương diện nhưng gần đây, CSVN bắt đầu lên tiếng phản đối. CSVN đã “dám” xác nhận Hoàng Sa là của Việt Nam qua việc thành lập “Ủy Ban Nhân Dân huyện đảo Hoàng Sa” (trước đây thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng xác nhận Hoàng Sa thuộc về Trung Quốc). CSVN đã “dám” phản đối Trung Quốc tập trận tại Biển Đông, đã “dám” than phiền việc Trung Quốc cướp bóc và đánh đập ngư dân Việt Nam… Gần đây CSVN đã thành lập “Lực Lượng Dân Quân Bảo Vệ Biển”, CSVN ký kết mua tàu ngầm tối tân của Nga Sô trị gía nhiều tỷ đô la. Các tàu chiến Hoa Kỳ viếng thăm VN và gặp gở cấp cao về Quốc Phòng…

Tại sao CSVN “can đảm” quá vậy? Lòng yêu nước trong những người Cộng Sản vượt thắng lòng ích kỷ chỉ  biết bảo vệ chế độ và lòng tham vơ vét vô tận cho bản thân và gia đình? Hay là “Con giun xéo lắm cũng oằn”?…Hoàn toàn không phải!CSVN đủ kiến thức nhận định tình hình và đang lo sợ chế độ bị sụp đổ, CSVN biết lòng dân đang phẩn nộ và sẳn sàng đoàn kết đứng lên chống lại bao nỗi bất công đầy dẫy trong xã hội. CSVN thừa biết người dân nghĩ gì trước thái độ nhu nhược của đảng cầm quyền trước giặc Tàu Ô. Họ biết rõ lòng ái quốc luôn luôn tiềm tàng trong tâm khảm mọi người con dân nước Việt. Họ cũng biết rõ càng đàn áp, lòng yêu nước càng mạnh mẽ thêm lên. Đó là tất cả những lý do CSVN phải liều lĩnh can ngăn và phản đối Trung Quốc! CSVN đang đu dây giữa lòng yêu nước của toàn dân và mưu đồ bành trướng Đại Hán. CSVN đang nổ lực xoa dịu sự bực mình, khó chịu của người thầy và cũng là “đồng chí” đã ban tặng 16 chữ Vàng. Mâu thuẫn càng chồng chất, việc dạy cho Việt Nam một “Bài Học Thứ Nhì” càng khó tránh khỏi. Không khó tìm những website Trung Quốc có những bài tham luận chống Việt Nam nẩy lửa của những nhân vật chính trị và quân sự nổi tiếng của Trung Quốc. Những kế hoạch công khai hô hào tấn đánh Việt Nam!…

CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ MỘT KHI TRUNG QUỐC TẤN CÔNG VIỆT-NAM?

BẢO VỆ TỔ QUỐC CHỐNG CHỦ NGHĨA BÀNH TRƯỚNG CỦA “RỢ HÁN”

Đây là một câu hỏi khó cho người Việt Nam có lòng với quê hương từ quốc nội ra đến hải ngoại và cũng là câu hỏi khó cho các tổ chức đấu tranh. Mục tiêu của chúng ta là tranh đấu cho Tự Do và Dân Chủ cho toàn dân Việt. Đối tượng của chúng ta là đảng CSVN. Nhưng một khi Trung Quốc khơi mào chiến tranh và đảng CSVN kêu gọi mọi người dân Việt phải tham gia bảo vệ Tổ Quốc! Chúng ta sẽ làm thế nào?

Trong sự  tuyên truyền và chuẩn bị của CSVN, sẽ chỉ  có một lựa chọn duy nhất để bảo vệ Tổ  Quốc và chủ quyền là toàn dân đứng dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN!!! Đây là  sự áp đặt và lợi dụng lòng ái quốc của toàn dân. CSVN rất tự tin là lòng dân nằm về phía họ. Thực tế sẽ hoàn toàn khác hẳn. CSVN rõ ràng không được lòng dân! Sau nhiều thập niên độc tài, đàn áp và triệt tiêu lòng ái quốc của người dân, CSVN rất khó huy động khi cấn đến. Sẽ không có sự đoàn kết dân tộc như đảng CSVN mong muốn mà khi ấy sẽ có ba khuynh hướng tiêu biểu từ quốc nội ra đến hải ngoại:

1. Khuynh Hướng Hưởng Ứng: Những người theo khuynh hướng này sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của đảng CSVN cống hiến tài lực, vật lực và nhân lực, tích cực xông ra chiến trường bảo vệ Tổ Quốc. CSVN sẽ kích động lòng yêu nước của toàn dân bằng những bài học lịch sử chống ngoại xâm, bằng những bài ca hùng ca, bằng những bài viết kích động lòng người một lòng một dạ chống bọn Bành Trướng Bắc Kinh, chống bọn Trung Quốc Xâm Lược… Cả một bộ máy tuyên truyền trong tay đảng CSVN sẽ mở hết công suất ngày đêm kêu gọi tinh thần hy sinh của toàn dân đứng lên chống giặc ngoại xâm.

Hậu quả: Cho dù chính quyền CSVN bằng mọi tiềm năng dân tộc giữ gìn được nước nhưng quốc gia sẽ kiệt quệ trong một thời gian dài. Điều quan trọng và bất hạnh nhất cho dân tộc là đất nước vẫn tiếp tục nằm dưới ách độc tài toàn trị của đảng CSVN.

2. Khuynh Hướng Thụ Động: Tương tự năm 1979 khi Trung Quốc dạy cho Việt Nam bài học lần thứ nhất. Hầu hết những người Việt Nam theo khuynh hướng này đều chán ngán sự cai trị của đảng CSVN nên hoàn toàn thụ động, phó mặc cho “vận nước nổi trôi”. Họ không muốn Trung Quốc chiến thắng và áp đặt ách cai trị lên dân tộc Việt Nam bằng một chính quyền Việt Nam bù nhìn! Nhưng họ cũng không tha thiết mong mõi chính quyền do đảng CSVN lãnh đạo chiến thắng trong cuộc tương tranh giữa hai thể chế độc tài và tàn hại ngang nhau.

Hậu quả:  Đất nước có thể lọt vào tay Trung Quốc. Một chính quyền bù nhìn có thể được dựng lên. Chính quyền này sẽ là công cụ cho ngoại bang. Biên cương và mọi quyền lợi dân tộc sẽ lần hồi mai một.

3. Khuynh Hướng Dân Tộc: Đây sẽ là động cơ chính bảo vệ đất nước tránh họa ngoại xâm. Đây cũng là khuynh hướng chính đáng nhất có thể thay đổi chế độ Độc-Tài Đảng-Trị bằng chế độ Dân-Chủ Tự-Do. Những người theo khuynh hướng này sẽ kêu gọi quốc tế can thiệp bảo vệ sinh mạng người dân vô tội. Những tổ chức đấu tranh và nhân quyền trong và ngoài cộng đồng người Việt sẽ vận động chính phủ các quốc gia Dân-Chủ Tự-Do trên thế giới, áp lực Trung Quốc ngưng các cuộc tấn công quân sự và buộc chính quyền CS Việt Nam phải chấp nhận chính thể Đa-Nguyên. Đặt nền tảng quốc gia trên cơ chế Dân Chủ Pháp Trị và tổ chức bầu cử Quốc Hội Lập Hiến có quốc tế giám sát.

Trên thực tế, các quốc gia dân chủ trên thế giới không bao giờ tán đồng và hổ trợ các chính thể độc tài, độc đảng như chế độ CSVN, Bắc Hàn hoặc Cuba. Những hoạt động quốc tế trợ giúp dù có chỉ thuần là trợ giúp nhân đạo hay nhằm mục đích giúp đở các nước Cộng Sản độc tài còn sót lại trên thế giới phát triển. Có tiến bộ và phát triển hy vọng dân chủ sẽ được cải thiện hơn, đời sống người dân sẽ được ấm no hạnh phúc hơn…

Bỏ ra ngoài sự tuyên truyền một chiều của giới lãnh đạo CS, chẳng hạn như ”Việt Nam được kính nể  khắp năm Châu” v..v…không một quốc gia dân chủ nào trên thế giới thật lòng kính trọng một chính quyền độc tài không do dân bầu lên. Không một quốc gia nào thành tâm muốn giúp cho các chính quyền Cộng Sản tiếp tục cai trị đất nước một cách lạc hậu và vô trách nhiệm như ở Việt Nam hiện nay.

Một chính quyền của dân, do dân, vì dân phải được chính người dân tín nhiệm và trực tiếp bầu cử bằng chính lá phiếu của mình. Chính quyền đó mới được quốc tế thực lòng yểm trợ và kính nể.

Kết luận:

Áp dụng thành công Khuynh Hướng Dân Tộc sẽ là thành tựu to lớn nhất của dân tộc Việt Nam. Sau hàng trăm năm bị đô hộ, chiến tranh và Cộng Sản thuộc, mọi người sẽ góp phần xây dựng đất nước bằng sức cần lao và trí tuệ của mình. Để tránh bị ngoại xâm, Việt Nam phải là một quốc gia độc lập hùng cường, có một định chế Trung Lập Pháp Lý được quốc tế công nhận và cam kết bảo vệ. Nền hoà bình khi đó mới thực sự vững bền và trường cữu.

  • Quốc Phùng.

VỤ ÁN CHÍNH TRỊ VÀ ĐƠN TỐ CÁO TRƯỚC ĐẠI HỘI 11 CỦA ĐẢNG

Kính gửi : Đ/c Nông Đức Mạnh – Tổng Bí Thư và các Ủy Viên Bộ Chính Trị
Đ/c Trương Tấn Sang – Thường Trực Ban bí Thư và Ban Chấp Hành Trung Ương Khóa 10
Đ/c Nguyễn Văn Chi – Chủ Nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương Đảng.

——————-
Tôi tên là Mai Đốc, Đảng viên hưu trí ở tại 37 Thảo Điền, P. Thảo Điền, Q. 2, Tp. HCM. Căn cứ Mục 3 Điều 3 Điều Lệ Đảng quy định về quyền của người Đảng viên tôi có đơn này nội dung như sau:
I. CHẤT VẤN
1. Vì sao các vụ án chính trị nghiêm trọng đã xảy ra từ Khóa 4 mà không giải quyết cứ bàn giao hết khóa trước đến khóa sau? Nay Khóa 10 sắp hết nhiệm kỳ và đang chuẩn bị đại hội 11 vẫn không giải quyết mà diễn biến thực tế trong nội bộ lãnh đạo Đảng chỉ “bằng mặt không bằng lòng” ngày càng nghiêm trọng làm cho dư luận trong Đảng ngoài dân rất bất bình. Phải chăng từ vụ Sáu Sứ – Vụ T4 tạo cơ hội ra đời Tổng Cục II để tách khỏi Bộ Tổng Tham Mưu, Bộ Quốc Phòng và sau Vũ Chính đến Nguyễn Chí Vịnh tiếp tục theo 1 sự chỉ đạo ngầm của “bọn tay sai Trung Quốc” khuynh đảo Tổng Cục II (TCII)?

Nguyễn Chí Vịnh

2. Vì sao là Tổng Bí Thư (TBT) là Bí Thư Đảng Ủy Quân Sự Trung Ương (ĐUQSTW) mà đồng chí Nông Đức Mạnh không tiếp nhận ý kiến của Đại tường Võ Nguyên Giáp sau khi đọc văn bản của Đ/c Vũ Minh Trí – hiện công tác tại TCII – mà Đại tướng đã đọc, đã đánh giá đó là “sự tố cáo của một cán bộ, một Đảng viên có trình độ và có trách nhiệm cao, dũng cảm, dám tố cáo những hành động mà mình cho là sai trái đang gây nguy hại đến Đảng đến quân đôi”. “Đây là sự tố cáo theo đúng điều lệ Đảng, pháp luật Nhà Nước của một cán bộ Đảng viên đương chức, của người trong cuộc, không phải là một thư nặc danh, thư người ngoài cuộc” (Văn bản gửi Bộ Chính Trị (BCT) và Ban Bí Thư (BBT) ký ngày 10/06/2009). Đại tướng nhắc lại lời nói của TBT đã nói với Đại tướng trước những khuyết điểm của Nguyễn Chí Vịnh là “không lên trung ương và chưa biết đưa đi đâu để rèn luyện”. Vậy vì sao TBT nuốt lời nói với Đại tướng lại thăng quân hàm trung tướng, giao trọng trách Tổng Cục Trưởng TCII, rồi đề bạt Nguyễn Chí Vịnh lên Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng (BQP)? Phải chăng đây là hậu quả của việc cố ý không giải quyết vụ T4 mà cán bộ TCII rất bất bình buộc phải tố cáo như bài viết của Đ/c Vũ Minh Trí “TCII vì ai nên nổi”? Vì sao ý kiến trên văn bản gửi BCT BBT của Đại tướng Võ Nguyên Giáp ký ngày 10/06/2009 và cả văn bản Đại tướng gửi 2 cựu TBT Lê Khả Phiêu và Đỗ Mười ký ngày 08/06/2009 không được xem xét giải quyết và trả lời? Thậm chí từ Trung ương còn đưa ra dư luận cho rằng chữ viết và chữ ký của Đại tướng là giả và cả dư luận cơ sở Đảng TCII đòi kỷ luật Đ/c Vũ Minh Trí.

Trung tướng Lương Quang Liệt, Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh

Nếu quả vậy từ TBT đến BBT đều không chấp hành quy định của điều lệ Đảng đã quy định về quyền của người Đảng viên chứ không nói là theo luật khiếu nại tố cáo đã ban hành. Đ/c Vũ Minh Trí và Đại tướng Võ Nguyên Giáp đều nói đến Nguyễn Chí Vịnh mà TBT đã nuốt lời nói với Đại tướng, nay vì sao không chỉ đạo Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương (UBKTTW) làm nhiệm vụ xem xét trình ra BCHTW để giải quyết về TCII và Nguyễn Chí Vịnh theo quy định của Điều Lệ Đảng Đã Quy Định Tại Mục 5 Điều 32?
3. Có phải vì trách nhiệm người đứng đầu ĐUQSTW là TBT không muốn giải quyết dứt điểm vụ TCII mà dư luận còn đưa ra một việc làm nguy hại nghiêm trọng của TCII là cuộc gặp mật giữa đại diện Tổng Cục Tình Báo Hoa Nam – Trung Quốc với TCII – Việt Nam đã lưu trữ bảo quản mật về nội dung biến Việt Nam thành một tỉnh hay khu tự trị của Trung Quốc phải không? Và có phải từ cuộc gặp nhau này mà trong năm 2009 Trung Quốc hết tung ra “cái lưỡi bò” lãnh hải Trung Quốc để “liếm” xuống cả lãnh hải Việt Nam “nuốt” cả hai đảo Hoàng Sa – Trường Sa đưa về thuộc Hoa Nam; đến việc lập sân bay quân sự trên đảo Hoàng Sa và xây nhiều thành trì cao ốc kiên cố phải không? Thậm chí gần đây đầu tháng 12/2009 Trung Quốc còn bắt giữ tàu đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi về đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa để hành hạ. Hội nghề cá Việt Nam đã thống kê năm 2009 “Trung Quốc đã bắt giữ 4 vụ với 17 tàu và 210 ngư dân”, tịch thu ngư cụ sản phẩm gây thiệt hại khoảng 8 tỷ VNĐ buộc chính phủ Việt Nam phải ra công hàm phản đối (Tuổi Trẻ ngày 13 & 15/12/2009). Ngay đầu năm 2010 Trung Quốc còn công bố việc phát triển du lịch trên đảo Hoàng Sa Việt Nam và đưa nhiều tàu cá của ngư dân xâm lấn lãnh hải Việt Nam có nơi chỉ cách cửa Thuận An (Huế) 24 hải lý về phía Đông Bắc (Tuổi Trẻ ngày 05/01/2010).

Đây chính là hậu quả từ sự cố ý không giải quyết dứt điểm vụ T4 – TCII để “bọn tay sai Trung Quốc” móc nối giúp Trung Quốc ngày càng bành trướng lãnh hải uy hiếp Việt Nam.
4. Còn trên đất liền hậu quả của việc T4 – TCII đã đưa đến việc BCT ra kết luận cho khai thác Boxic Tây Nguyên bất chấp ý kiến trong thư Đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi Thủ Tướng Chính Phủ ký ngày 05/01/2009 đã chỉ rõ : từ 1980 chính phủ đã hợp tác với khối COMECON khảo sát Boxic Tây Nguyên và các chuyên gia Liên Xô đã khuyên chính phủ ta không nên khai thác do nhiều nguy hại gây ra lâu dài cho hệ sinh thái không khắc phục được cho dân cư Tây Nguyên và cả cho Đồng Bằng Nam Bộ. Đây là dự án lớn như Dung Quất vì sao BCT tự kết luận bất chấp luật Tổ Chức Quốc Hội đã quy định là phải được Quốc Hội “quyết định kế hoạch phát triển kinh tế xã hội của đất nước” (Mục 3 Điều 2). Đến nay coi như việc đã rồi, Trung Quốc đã được hợp đồng đưa thiết bị và hàng trăm công nhân trá hình vào Tây Nguyên mà báo cáo tác động môi trường vẫn chưa được làm rõ trước chất vấn của nhiều đại biểu Quốc Hội tại kỳ họp vừa qua. Đây có phải là Trung Ương Đảng mà trách nhiệm người đứng đầu là TBT đến BCT và thường trực BBT đã cố ý “làm thay công việc của tổ chức khác trong hệ thống chính trị” mà cương lĩnh 1991 đã ghi rõ là “ Đảng không được làm”. Từ kết luận này của BCT đã làm thay tổ chức Quốc Hội trong hệ thống chính trị để chính phủ tự ý làm không cần quyết định của Quốc Hội phải không? Đây càng lộ rõ sự chỉ đạo ngầm của bè lũ tay sai Trung Quốc mà các vụ việc trên Biển Đông Trung Quốc đã gây ra cho ngư dân và Trung Quốc càng lấn tới càng cố ý dây dưa việc thực hiện các dự án thoát nước tại TP. HCM?

Lê Thanh Hải – Ủy Viên BCT 

5. Xin hỏi TBT BCT BBT vì sao tôi liên tục có đơn tố cáo ông Lê Thanh Hải – Ủy Viên BCT – Bí Thư Thành Ủy TP. HCM từ Hội nghị Trung Ương (HNTW) 3 đến 11 (trừ HNTW 8 & 9) đều có văn bản gửi EMS có người ký nhận mà không được giải quyết và trả lời theo điều lệ Đảng quy định. UBKTTW đã 4 lần cử cán bộ làm việc với tôi trực tiếp tại nhà và tại văn phòng phía Nam đã cho biết Trung Ương có ra 3 thông báo chỉ phê bình ông Lê Thanh Hải làm tôi rất bất bình. Dư luận trên mạng và trên miệng người dân đều nói Lê Thanh Hải chính là người gốc Hoa. Có lẽ vì thế các dự án thoát nước lớn nhất của TP. HCM khi ông Lê Thanh Hải là Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân (CTUBND) Trung Quốc đều trúng thầu để rồi không dự án nào làm đúng thời hạn cư kéo dài gây khổ dân, gây ách tắt giao thông nhiều năm liền. Ngay vụ PCI phía Nhật Bản đã kết tội người đưa hối lộ cho cán bộ Việt Nam mà trung ương cứ dùng dằn hết nói luật chưa quy định dùng chứng cứ nước ngoài để xử lý; đến khi Nhật cung cấp văn bản chứng cứ lại dịch kéo dài, rồi chỉ đưa ra xét xử việc cho thuê nhà làm văn phòng, không dám vạch ra trách nhiệm chủ dự án chính là CTUBND Lê Thanh Hải là Ủy Viên Ban Chấp Hành Khóa 9 nay là Bí Thư Thành Ủy Ủy Viên BCT. Theo điều lệ Đảng đã quy định thẩm quyền thi hành kỷ luật Đảng viên vi phạm tại Điều 36 đã chỉ rõ tại Mục 3 là “BCHTW quyết định các hình thức kỷ luật Đảng viên kể cả UVBCHTW, UVBBT, UVBCT” tại sao gần hết nhiệm kỳ 10 qua 11 kỳ Hội Nghị BCHTW mà không đưa ra xử lý kỷ luật ông Lê Thanh Hải theo các nội dung đơn tố cáo của tôi mà chỉ ra thông báo phê bình. Tôi đã nhiều lần phát biểu khi làm việc với cán bộ UBKTTW và cả trên đơn gởi HNTW đòi khai trừ Đảng bải bỏ các chức danh của ông Lê Thanh Hải vì sao Trung Ương Đảng không giải quyết và trả lời tôi theo điều lệ Đảng quy định?
II. KIẾN NGHỊ


Hiện nay Trung Ương đang chuẩn bị tiến tới Đại Hội 11 từ việc tổ chức Đại Hội Đảng các cấp đến lập ban dự thảo cương lĩnh bổ sung và báo cáo chính trị tôi kiến nghị TBT – BCT – BBT cần giải quyết dứt điểm các vụ án chính trị nghiêm trọng mà Khóa 9 đã bàn giao lại và nội dung tố cáo của Đ/c Vũ Minh Trí và tôi, như sau:
1. TCII coi là cơ quan tình báo của Việt Nam, Trung Ương Đảng cần đưa văn bản của Đ/c Vũ Minh Trí ra giải quyết thông qua UBKTTW điều tra thu thập chứng cứ và nghiêm túc tiếp thu ý kiến của Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng như của Đảng viên lão thành cách mạng và Đảng viên hưu trí của tôi theo đúng điều lệ Đảng đã quy định. Trước hết TBT cùng BCT và BBT có cuộc họp mở rộng có cả UBKTTW, 2 cựu TBT và một số cựu Ủy Viên Trung Ương đã có thư gửi đến để giải quyết dứt điểm là phải giải tán TCII đưa về Bộ Tổng Tham Mưu của Bộ Quốc Phòng như trước đây.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp

2. Kiến nghị TBT cần tự kiểm điểm về lời nói với Đại tướng Võ Nguyên Giáp trước đây về việc ai thăng quân hàm Trung tướng? ai đưa làm Tổng Cục Trưởng rồi lên Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng cho Nguyễn Chí Vịnh? Nếu TBT từ phản lại lời nói với Đại tường Võ Nguyên Giáp, bất chấp cả thư Đại tướng đã ký gởi và bất chấp thư của lão thành cựu chiến binh đã cơi Nguyễn Chí Vịnh là “Hổ phụ sinh cẩu tử” thì do bàn tay chỉ đạo nào? TBT là trưởng ban chỉ đạo “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” hãy tự liên hệ đã học được gì, đã làm theo như thế nào đối với người học trò xuất sắc của Bác Hồ là cố Đại tướng Nguyễn Chí Thanh? Hãy dùng tư cách là BTĐUQSTW là TBT để đưa “cẩu tử” Nguyễn Chí Vịnh ra xử lý không chỉ bằng kỷ luật Đảng là khai trừ ra khỏi Đảng mà cả về quân pháp truất bỏ các chức danh từ Trung tướng – Tổng Cục Trưởng TCII – đến Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng mới thực sự là làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh trước khi bước vào Đại Hội 11.
3. Là người đứng đầu Trung Ương Đảng Khóa 10 TBT cần có trách nhiệm giải quyết dứt điểm các vụ án chính trị nghiêm trọng mà Khóa 9 đã bàn giao lại trước khi bước vào Đại Hội 11. Trước tiên là vụ Sáu Sứ – vụ T4 đến vụ TCII để xóa sổ TCII đưa về Bộ Tổng Tham Mưu thuộc Bộ Quốc Phòng; và giải quyết dứt điểm vụ Đảng tịch ông Lê Đức Anh để xóa tên trong Đảng dù ông là nguyên Đại tướng, nguyên chủ tịch nước để trả lại sự trong sáng của Đảng Cộng Sản Việt Nam, của Nhà Nước Việt Nam mà dư luận trong và ngoài nước luôn mong chờ.
4. Kiến nghị TBT có trách nhiệm cùng BCT, BBT và UBKTTW Đảng đưa các nội dung tố cáo ông Lê Thanh Hải của tôi và biên bản 4 lần cán bộ UBKTTW đã làm việc với tôi để đưa ra HNBCHTW xử lý kỷ luật theo đúng quy định tại Mục 3 Điều 36 điều lệ Đảng mà tôi đã nhiều lần kiến nghị trên đơn, trên biên bản làm việc với cán bộ UBKTTW là khai trừ ông Lê Thanh Hải ra khỏi Đảng, tước bỏ các danh hiệu UVBCT, Bí Thư Thành Ủy trước khi TP. HCM chuẩn bị Đại Hội Đảng Bộ để tiến tới Đại Hội 11.
Trên đây là các nội dung chất vấn và kiến nhị của tôi yêu cầu Trung Ương Đảng trước hết là TBT – BCT và BBT phải giải quyết và trả lời tôi theo quy định của điều lệ Đảng.
Kính chúc các đồng chí mạnh khỏe để sáng suốt làm hết nhiệm vụ của nhiệm kỳ 10 là phải giải quyết dứt điểm các vụ án chính trị nghiêm trọng và các tố cáo của Đảng viên trước Đại Hội 11.

Người Ký Đơn

MAI ĐỐC
(0958054136)